ĐỨC – THẢO

“Ngày mới lên, gọi nắng lên Kề bên nhau ta nhẹ ôm những giấc mơ
Vẫn còn nguyên vẹn từng giây nồng nàn.
Một chút thôi, một sớm mai Đời thật vui khi ta gặp nhau
Giữa chốn người hững hờ đi qua nhau…”

Tạo hoá quyết định những ai có thể bước vào cuộc đời chúng ta. Nên ở một khoảnh khắc nào đó, sẽ có người trở thành đặc biệt của ta. Dù thời gian có khắc nghiệt đẩy mọi thứ vào quên lãng, thì lục lại trong tầng tầng lớp lớp vết bụi phủ màu, khoảnh khắc những người trở thành đặc biệt của nhau vẫn tồn tại như một thứ xúc cảm xinh đẹp.Và dẫu con đường phía trước là sỏi đá vẫn cứ muốn cùng song hành bước tiếp.

From Canh Dong Bat Tan Studio with Love